Ti_Teo_Tập_Yêu
Tổng số bài gửi : 490 Join date : 18/07/2009 Age : 40 Đến từ : Quẳng Ninh
| Tiêu đề: Bí Ẩn Trong Khách Sạn Thuỷ Tiên (Tiếng Việt) Sun Aug 09, 2009 8:35 pm | |
| Click image to download. Và Pass: kakapro Kaka không có bình luận gì về truyện này... Đọc đi đã nhé!
*************************************
(Trích): Thủy Tiên chờ nhạc, cô đứng lên, bước tới gần màn hình, cô bắt đầu hát bài hát cô yêu thích. Chất giọng trong veo, Thủy Tiên hát say sưa bài Phố Hoa: Nụ hoa thắm những giọt sương ban mai, nhìn làn mây trắng đang nhẹ trôi chân trời. Thênh thang phố hoa nắng vừa lên bối rối. Anh đi với em dưới trời hoa anh hởi. Nụ hôn đó những lời yêu mê say. Là mùa xuân mãi mãi chỉ cần em bên người. Ðôi khi hờn ghen đôi khi giận nhau vu vơ. Nhưng trong lòng em con tim tình yêu trao anh ... Thủy Tiên vừa hát cô vừa nhảy nhịp nhàng theo điệu nhạc. Bước chăn thoăn thoắt, Thủy Tiên để hết tâm trí vào tiếng nhạc mượt mà. Mọi người nhìn theo bước chân cô lướt trên sản gạch thán phục. Thủy Tiên bước đến gần màn hình vừa nhảy vừa hát: – Một ngày nắng rơi hồng má em cười. Em như nàng tiên bao câu chuyện xưa giống ước mơ. Một lời nói ... Tiếng hát bỗng im bặt. Thủy Tiên đứng khựng lại, chiếc micro trên tay cô rơi xuống sàn nhà đánh ...bốp ... một tiếng ... Qua khung cửa kính, cô thấy một bà già từ phòng đối diện chống gậy đi tới. Bà lão mặc bộ đồ sẫm màu đen. Ôi bộ đồ màu đen ... Sao giống bà nội của mình. Một luồng điện chạy dọc sống lưng làm Thủy Tiên bủn rủn. Cô sững người nhìn trân trối qua khung cửa, bà lão vẫn đi tới gần hơn, mái tóc bà bạc trắng lơ thơ mấy sợi. Ôi! Thật lạ tóc bà xỏa dài xuống tới đất. Bà run rẩy đứng ngoài cửa sờ soạng, rờ rẫm trên tấm kính, một tay chống gậy ... Tay bà nhăn nheo, một tay ngoắt ngoắt vẫy vẫy như gọi Thủy Tiên mở cửa cho bà vào. Thủy Tiên nhón chân lên nhìn kỹ. Mọi người thấy làm lạ. Máy vẫn hát, màn hình vẫn chiếu ... Thủy Tiên nhìn chăm chăm vào cửa kính. Ðúng là bà nội. Trời ơi! Bà nội còn sống ... Mắt bà nhìn cô đăm đăm, miệng bà mấp máy như bảo cô điều gì đó. Bà còn sống hay là hồn ma hiện trước mắt cô. Thủy Tiên nhìn miệng bà mấp máy, mắt bà chớp chớp. Máu cô như đặc lại vì sợ, miệng rú lên khi thấy bà lão như định gỡ cánh cửa ra: – Trời ơi! Ma ... Hét lên một tiếng, Thủy Tiên từ từ khụy xuống ngất đi trước bao cặp mắt đấy ngạc nhiên của đám bạn. Khải Trọng vội vã chạy đến ôm xốc Thủy Tiên lên. Nhà Thi cũng vội vã chạy theo anh đưa Thủy Tiên về phòng của cô. Ly Ly hoảng hốt nhìn Hoàng Anh đang tắt màn hình cô hỏi nhỏ: – Lúc nảy anh có nghe Thủy Tiên nói gì không? – Hình như cô ấy gặp ma. – Chắc cô ấy bị bệnh quá. Ma có gì ở đây! Hoàng Anh hỏi Ly Ly: – Cô có sợ ma không? Í mà quên cô với ma là dòng họ mà? – Anh nói sao? Ly Ly đang suy nghĩ về chuyện của Thủy Tiên. Cô chạy ra bên ngoài nhìn quanh quất. Tất cả đều vắng lặng. Các căn phòng đều đóng kính. Ly Ly hơi sợ sợ. Cô chạy vội vào phòng Karaoke, Hoàng Anh đã ra khỏi từ lúc nào. Cô hoảng quá xách ví chạy băng đi tìm mọi người, từ trong ngõ một hành lang cô chạm phải một bà già. Cả hai ngã lăn kềnh ra. Ối! Trời ơi. Ly Ly chưa kịp hoàng hồn thì bà già đã bò dậy và biến mất sau cánh cửa đóng kín im ỉm phía sau lưng cô. – Trời ơi! Ma ... ma ... – Sao, cô gặp ma rồi hả? Hoàng Anh cười nham nhở nhìn bộ dạng của Ly Ly. Chân cô bị trầy rướm máu. Cô đi cà nhắc. Tóc tai càng bù xù hơn. Miệng Ly Ly mếu xệch: – Anh ác lắm. Tự dưng bỏ tôi một mình. Tôi vừa chạm phải ... – Người chứ gì? – Sao anh biết? – Thì đây là khách sạn chỗ nào mà không có người. Cô làm gì mà giữa ban ngày ban mặt lại hét lên ma ... ma ... thật khó coi. Lúc nãy tôi tưởng cô họ hàng với ma nên để cô ở lại tâm tình với nó ... Nào dè cô nhát như thỏ mà bày đặt dữ ... Sợ chưa? Ly Ly xoa xoa chỗ đau: – Anh đền đi! Chân tôi trầy hết rồi. Công tôi châm chút bao ngày ... bây giờ làm sao? Ư! Lúc nãy anh mới bảo tôi là quỷ phải không? Quỷ nè ... Quỷ nè! .... Vừa nói Ly Ly vừa đấm túi bụi vào lưng Hoàng Anh, anh nhăn mặt: – Nè! Không giỡn nữa, lúc nãy tôi nghe cô hét lên cái gì vậy? – Ma! Tôi thấy rõ ràng một bà lão đụng tôi té nhào. Tôi chưa kịp nhìn kỹ do đau quá, quay lại thì bà ấy biến mất sau cánh cửa này. | |
|